Cristiano Ronaldo – một huyền thoại tự đánh mất mình

Cristiano Ronaldo, tuổi 40, đang bước vào chương cuối của sự nghiệp lẫy lừng. Anh gọi đây là kỳ World Cup cuối cùng – cơ hội cuối cùng để soán ngôi vương tuyệt đối của Lionel Messi sau vinh quang Qatar 2022. Thế nhưng, thái độ và hành động mới nhất của siêu sao Bồ Đào Nha lại đang phản bội chính khát vọng của mình, biến hành trình kết thúc trở thành một hồi ba đầy rắc rối và đáng tiếc.
Cristiano Ronaldo – một huyền thoại tự đánh mất mình- Ảnh 1.

Cristiano Ronaldo từng nói rằng vô địch World Cup “không phải giấc mơ” bởi giải đấu này “chỉ có sáu hay bảy trận”. Nhưng thật trớ trêu, ở kỳ World Cup 2026 sắp tới, chiến dịch cuối cùng của anh – khi đã 40 tuổi – có thể không kéo dài đến trận thứ năm, thậm chí có thể kết thúc ngay sau trận mở màn. Một cú vung cùi chỏ thiếu kiểm soát vào lưng Dara O’Shea trong trận thua 0-2 trước Ireland đã khiến Ronaldo bị truất quyền thi đấu, đối mặt án treo giò có thể lên tới ba trận và đặt vận mệnh của Bồ Đào Nha tại vòng bảng vào thế nguy hiểm.

Ronaldo từng tuyên bố với Piers Morgan rằng anh “không mơ về World Cup”, cố phủ nhận tầm quan trọng của danh hiệu mà Lionel Messi đã đạt được ở Qatar 2022 – khoảnh khắc mà nhiều người tin đã đặt dấu chấm hết cho cuộc tranh luận về “ai vĩ đại hơn”. Nhưng chính sự phủ nhận ấy lại phơi bày nỗi ám ảnh. Anh không thể chịu nổi việc nhìn đối thủ truyền kiếp bước lên đỉnh vinh quang mà mình chưa từng chạm tới, và càng về cuối, mọi hành động của Ronaldo dường như chỉ chứng minh một điều: anh không còn làm chủ được chính mình.

Cristiano Ronaldo – một huyền thoại tự đánh mất mình- Ảnh 2.

Cú thúc cùi chỏ đó là bằng chứng mới nhất cho thấy, thứ làm nên thương hiệu Ronaldo – sự tự tin ngạo nghễ – giờ đây đang biến thành một gánh nặng tâm lý. Cái tôi dễ vỡ của anh dường như càng yếu đi theo tuổi tác, biến những năm tháng cuối sự nghiệp đáng lẽ phải thật trang nhã thành một chuỗi những hành vi gây rối.

Đây không phải là lần đầu tiên Ronaldo tự phá hủy hình ảnh của mình bằng những vụ lùm xùm không cần thiết. Trở lại Man United ở tuổi 36 hóa ra chỉ là một hồi ức hoài niệm vô nghĩa hơn là một sự tái sinh. Khi bị HLV Erik Ten Hag hạn chế thời gian thi đấu, anh đã quyết định công khai tất cả. Cuộc phỏng vấn gây chấn động năm 2022 với Piers Morgan đã được sử dụng như một chiếc loa phóng thanh để anh xả hết những lời cay đắng: bị câu lạc bộ "phản bội", "không tôn trọng" Ten Hag, và chỉ trích cơ sở hạ tầng của đội bóng không tiến bộ. Hậu quả là hợp đồng bị chấm dứt chỉ vài ngày sau, một cái kết thê thảm và đáng xấu hổ.

Cristiano Ronaldo – một huyền thoại tự đánh mất mình- Ảnh 3.

Sau đó, việc chuyển đến Al-Nassr ở Saudi Arabia đẩy anh vào trung tâm của một vấn đề đạo đức lớn hơn. Anh hăng hái ca ngợi giải Saudi Pro League vượt trội hơn giải VĐQG Bồ Đào Nha và đòi hỏi các ngôi sao của nó phải được xem xét cho QBV châu Âu, trong khi bản thân anh ghi bàn dễ dàng vào lưới những đội bóng có trình độ thấp hơn hẳn.

Ronaldo, người có thể được tôn vinh như một trong những VĐV vĩ đại nhất, giờ đây lại bị định nghĩa bởi những câu nói và hành vi bất thường so với tuổi tác. Anh tuyên bố mình nổi tiếng hơn cả Donald Trump và đẹp trai hơn David Beckham. Đây là những lời khoe khoang cho thấy người cha bốn con ở tuổi 40 vẫn chưa thực sự trưởng thành từ cái tính cách ngạo mạn của những năm đôi mươi.

Anh nói rằng anh không bao giờ muốn nổi tiếng, rằng việc đó "nhàm chán" và anh muốn đánh đổi danh tiếng toàn cầu lấy thành công trong im lặng. Nhưng chẳng ai ép anh phải nói những điều đó. Chẳng ai ép anh phải ngồi xuống với Piers Morgan đến ba lần trong sáu năm.

Trong khi đó, đối thủ lớn nhất của anh, Lionel Messi, lại chọn cách kết thúc sự nghiệp một cách trang nhã và ít gây tranh cãi hơn. Messi, dù cũng đang chơi ở cấp độ thấp hơn tại Inter Miami, vẫn giữ được sự im lặng và duyên dáng cần thiết. Messi còn cân nhắc khả năng không dự World Cup 2026. Ronaldo, ngược lại, vẫn đang bị tấn công bởi một cơn bão cái tôi khác, một hành động đúng với bản chất đã định hình chương cuối sự nghiệp của anh.

Cristiano Ronaldo – một huyền thoại tự đánh mất mình- Ảnh 4.

Điều nghịch lý là Ronaldo vẫn nói về “một World Cup cuối cùng”, “một hoặc hai năm nữa thôi”. Nhưng trong hành trình săn đuổi cột mốc 1.000 bàn thắng, mỗi sai lầm, mỗi lời nói ngạo mạn, lại bào mòn thêm một phần ký ức đẹp đẽ của sự nghiệp tưởng chừng bất tử. Anh từng đại diện cho khát vọng, cho kỷ luật, cho ý chí thép. Giờ đây, khi những điều ấy bị thay thế bằng sự bốc đồng và nhu cầu được ngưỡng mộ, Ronaldo không còn chiến đấu với đối thủ nào khác ngoài chính bản ngã của mình.

Có thể anh vẫn ghi bàn, vẫn được tung hô tại Saudi Arabia, nhưng di sản – thứ duy nhất còn lại khi mọi ánh đèn tắt đi – đang rạn nứt từng ngày. Thật đáng tiếc, bởi nếu sự vĩ đại được đo bằng cách một người rời sân, thì Cristiano Ronaldo – người từng thách thức giới hạn con người – lại đang tự biến khúc hạ màn của mình thành một bi kịch lặng lẽ.

(Theo Independent)