Antony - Món hàng hiếm cứu vãn mùa chuyển nhượng của La Liga trước Premier League giàu có

Người hâm mộ Real Betis phấn khích tột độ khi Antony ký hợp đồng chính thức ngay trước khi kỳ chuyển nhượng đóng cửa. Nhưng giống như nhiều đội bóng La Liga, Betis chỉ có thể mua sắm bằng cách bán đi các ngôi sao của mình.

Người hâm mộ Real Betis vỡ òa khi Antony Matheus dos Santos, hay “Antonio của Triana” như họ gọi, chính thức gia nhập đội bóng vào ngày cuối kỳ chuyển nhượng, 31-08-2025. Với chỉ 4 giờ trước khi thị trường chuyển nhượng đóng cửa vào nửa đêm, Betis đã hoàn tất việc ký hợp đồng 5 năm với cầu thủ trị giá 100 triệu euro (86 triệu bảng) từ Manchester United với giá chỉ 22 triệu bảng.

Triana, khu phố của Betis, là trái tim nghệ thuật của Seville bên bờ tây sông Guadalquivir, và Antony không thể được yêu mến hơn ở đó. Mùa trước, anh đến theo dạng cho mượn 6 tháng và thay đổi mọi thứ: đưa Betis vào top dự cúp châu Âu, giành chiến thắng trong trận derby Seville được ăn mừng như World Cup, và lọt vào chung kết C3 châu Âu. Antony cũng tìm lại niềm vui, trở thành cầu thủ mà anh được kỳ vọng. Anh đã muốn quay lại ngay khi rời đi, và người hâm mộ Betis cũng khao khát điều đó.

Tuy nhiên, việc đưa Antony trở lại không dễ. Với giá trị 86 triệu bảng, Betis không thể cạnh tranh tài chính với các CLB Premier League. Manchester United muốn bán, nhưng Betis phải tìm cách sáng tạo. Tiền vệ Isco đùa rằng nên “bắt cóc” Antony, còn Joaquín, cựu cầu thủ nay là giám đốc, nói sẽ lái xe tẩu thoát. Giám đốc thể thao Manu Fajardo đã làm mọi cách, từ gói đề nghị đến tận dụng mong muốn ở lại của Antony. Anh ở khách sạn cả mùa hè, tập luyện một mình vào buổi chiều, chờ đợi. Cuối cùng, Betis thành công. “Khó khăn, nhưng luôn là Betis,” Antony nói, không giấu nước mắt.

Chỉ còn 1 giờ 2 phút trước hạn chót, Antony xuất hiện tại sân bay, vẫy tay chào đám đông người hâm mộ từ cửa sổ xe. Nhưng đó chưa phải tất cả. Vài phút sau, Betis công bố chiêu mộ Sofyan Amrabat, một thương vụ càng ngọt ngào khi anh suýt gia nhập kình địch Sevilla – một cú “cướp” ngoạn mục.

Trong những năm gần đây, La Liga cố gắng biến giờ cuối kỳ chuyển nhượng thành sự kiện lớn, mời truyền thông đến trụ sở Madrid để theo dõi. Nhưng sự kiện thường thiếu kịch tính, với sự chú ý đổ dồn về Premier League. Lần này có khác: 56 thương vụ được hoàn tất vào ngày cuối, gồm 22 chuyển nhượng mua đứt. Tuy nhiên, một số vụ thất bại, như Athletic Bilbao không kịp đăng ký Aymeric Laporte từ Saudi Arabia, đang kháng cáo quyết định của FIFA. Real Sociedad chiêu mộ Yangel Herrera và Carlos Soler, Getafe đón Abu Kamara – cầu thủ Anh thứ bảy tại La Liga, còn Sevilla ký Alexis Sánchez, người tuyên bố: “Tuổi tác chỉ là con số.” Barcelona giữ chân Fermín López.

La Liga chi 708 triệu euro, mức cao nhất trong 7 năm, tăng 150 triệu euro so với mùa trước. Nhưng con số này tập trung vào Atlético Madrid (178 triệu euro) và Real Madrid (179 triệu euro). Tổng chi ròng chỉ hơn 50 triệu euro, với 642,9 triệu euro thu về từ bán cầu thủ. So với Premier League (3,58 tỷ euro), Serie A (1,12 tỷ euro), và Bundesliga (775 triệu euro), La Liga lép vế. Thương vụ Alexander Isak sang Liverpool đã vượt qua tất cả, ngay cả Antony cũng không thể sánh bằng ngoài Seville.

Tình hình tài chính của các CLB Tây Ban Nha phản ánh khó khăn. Barcelona chỉ chi 27,5 triệu euro cho 3 cầu thủ nhưng thu về gần 50 triệu euro từ các khoản bán và hợp đồng cũ. Sevilla, từng vô địch Champions League, giờ có giới hạn lương dưới 1 triệu euro, buộc phải ký 7 cầu thủ miễn phí và bán Loïc Badé, Dodi Lukébakio, và Stanis Idumbo với giá 59 triệu euro. Betis chi 75,3 triệu euro nhưng phải bán cầu thủ trẻ Jesús Rodríguez để thu 61,8 triệu euro. Villarreal chi 101 triệu euro cho 8 cầu thủ, nhưng bán Álex Baena, Thierno Barry, và Yéremi Pino với giá 98 triệu euro. Atlético thu về 78 triệu euro.

Sự chênh lệch với Premier League là rõ ràng. Premier League như một “siêu giải đấu”, vừa là mối đe dọa vừa là nguồn thu nhập. Ví dụ, Everton, đội từng suýt xuống hạng, vẫn mua được Thierno Barry từ Villarreal – đội dự Champions League. Martín Zubimendi từ Real Sociedad sang Arsenal là thương vụ khó cưỡng. Doanh thu truyền hình Premier League đạt 3,2 tỷ euro, so với 2 tỷ euro của La Liga, và phân phối không đồng đều. Chỉ Madrid và Barcelona kiếm nhiều hơn Sheffield United – đội xuống hạng năm 2024.

Quy định tài chính tại La Liga cũng khắt khe hơn. Các CLB phải tuân thủ giới hạn chi tiêu trước khi đăng ký cầu thủ, dẫn đến tình trạng như Getafe chỉ đăng ký 13 cầu thủ đội một đầu mùa. HLV José Bordalás than thở: “Tôi không muốn ai phải trải qua điều này.” Christantus Uche, được mua với giá 400.000 euro, không muốn rời Getafe, nhưng áp lực tài chính buộc anh chuyển sang Crystal Palace với tùy chọn mua 20 triệu euro. “Đó là cảm giác ngọt đắng,” Uche viết. Bordalás nhấn mạnh: “Họ là con người, không phải sticker bóng đá.”

Barcelona dùng “palanca” (đòn bẩy) như bán quyền truyền hình, ghế VIP để đáp ứng quy định. Họ cũng tìm kẽ hở để đăng ký Dani Olmo, dù bị Liên đoàn Tây Ban Nha từ chối ban đầu. Marcus Rashford và Joan García cũng phải chờ đăng ký. Câu hỏi đặt ra: tại sao mùa giải bắt đầu trước khi kỳ chuyển nhượng đóng cửa? Điều này làm dấy lên tranh cãi về tính công bằng của giải đấu.

Dù gặp khó khăn, các CLB Tây Ban Nha vẫn xoay sở. Nhưng sự chênh lệch tài chính với Premier League khiến họ phải bán ngôi sao để mua, như trường hợp Antony – một món hàng hiếm, nhưng cũng là minh chứng cho sự khéo léo của Betis trong thị trường khắc nghiệt.