Trong phút giây gặp gỡ, người em gái ôm chầm lấy anh thốt lên: "Giống má quá". Rồi chị nắm tay, cảm nhận tấm thân gầy gò của người anh trai thất lạc 50 năm, khóc nức nở: "Trời ơi. Anh ốm gì mà ốm quá trời. Em út không có ăn cũng còn đỡ hơn anh".
Nhà báo Thu Uyên xúc động giải thích thêm: "Hôm nay anh thế là đỡ rồi đó. Anh mặc áo mới, nhuộm tóc. Hai mươi mấy ngày không uống rượu để chờ đợi cuộc đoàn tụ này".
Một cuộc đời bi kịch
Người đàn ông ấy là Hứa Bửu Bá, sống tại xã Phước Diễm, huyện Thuận Nam,
Trailer Như chưa hề có cuộc chia ly tập 185
Lần giở dấu vết tìm lại gia đình cho ông Bá, Như chưa hề có cuộc chia ly kể lại những câu chuyện buồn. Bà nội ông Bá là Trịnh Thị Sảy sống ở Sóc Trăng. Ba ông tên Hứa Bia, lấy bà Chi rồi lên Sài Sòn sinh sống. Ông Bá sinh ra, bà nội đưa ông về Sóc Trăng cho dễ nuôi.
Năm 7 tuổi ông được ba mẹ đưa trở lại Sài Gòn sống với gia đình để đi học. Lúc bấy giờ ông Bá có 6 người em.
Năm 1975, cuộc sống còn khó khăn, gia đình ông Bá lạc mất người con tên Đạt, còn gọi là Lùn nhỏ. Ông Bá còn tên là Lùn lớn. Trước khi đi học tập cải tạo, ông Bia nhắn gửi với ông Bá chăm sóc các em và tìm em thất lạc.
Tháng 9 năm 1975, sau khi bán bong bóng và chong chóng về nhà khuya, đói, mệt lại bị mẹ đánh, ông Bá giận mẹ bỏ nhà đi. Chuyến đi dài tận 50 năm với biết bao biến cố.
Ông bị lừa, rồi được người phụ nữ tên Năm làm nghề buôn đường dài giữa Ninh Thuận - TP.HCM cưu mang, nhận làm con nuôi, đưa về nhà ở Ninh Thuận. Ông trở thành người con trai duy nhất trong gia đình có 8 cô con gái.
Năm 1977, ông tập đi biển, vừa mới quen công việc thì tai nạn ập đến. Ông mất một cánh tay khi mới 15 tuổi. Năm 30 tuổi, mẹ nuôi mất trong tai nạn bất ngờ. Ông quyết định lên núi sống, cũng là để gần mộ mẹ.
Đến đây cuộc đời cũng chưa hết buồn. Ông Bá có con gái với người phụ nữ phụ bán cơm gần nơi ông ở. Khi đứa con còn trong bụng mẹ thì gia đình của bà đến dẫn đi. Năm con được 7 tuổi, người phụ nữ dẫn về thăm một lần, rồi lại đi mất.
Người đàn ông cô đơn ở vùng đất hoang vu
Ông Bá gầy gò khắc khổ, sống cô đơn trên vùng đất hoang vu, chỉ có bầy gà, dê và đàn chó. Ông uống rượu để quên nỗi buồn. Mỗi tháng ông hưởng 1 triệu tiền hỗ trợ người tàn tật.
Điện có từ hai tấm pin mặt trời, nước sinh hoạt phải chở từ nơi xa đến. Người xem trăn trở với câu hỏi: ông muốn chạy trốn thực tại, hay tự phạt mình vì những quyết định sai lầm?
Hành động nông nổi của ông Bá khiến cho gia đình ông sống trong day dứt. Chị Hứa Ngọc Chắc - em gái của ông Bá - kể: "Bà nội khóc nhiều nhất.
Rằm tháng 8 bà cúng, nói với mọi người tao nhớ Lùn lớn quá à. Nhìn bánh pía bà nội khóc nói anh thích ăn. Còn má nhớ ảnh lắm. Má nhắc hoài".
Chị Chắc kể trong gia đình ai cũng biết về người anh thất lạc bởi ba má lúc sống lúc nào cũng nhắc về anh. Khán giả khi nhìn những tấm hình, tấm bằng danh dự lúc ông Bá đi học vẫn được các em giữ gìn thấy xúc động.
"Gia đình vẫn không quên chú", "Gia đình vẫn giữ hình ảnh và bảng danh dự của chú Bá. Thương quá luôn", "Nhìn những tấm hình cũ kỹ mà tôi đã khóc"... ý kiến được viết lại.
Người cha Hứa Bia trước khi đi cải tạo dặn vợ đừng dời nhà cũ để chờ con quay về. Lùn nhỏ sau khi đến sống với các chú bộ đội hơn 1 tháng 17 ngày trở về với gia đình. Còn ông Bá vẫn bặt vô âm tín.
Bà Chi bán khoai luộc dạo kiếm sống qua ngày. Bà và các con trụ được ở thành phố hơn 1 năm. Cuộc sống khó khăn, bà về Sóc Trăng nhờ bên ngoại bên nội giúp đỡ.
"Ba có tiền là lên
Bảng thu chi Như chưa hề có cuộc chia ly tháng 12-2024
Tháng 1-2025 của Như chưa hề có cuộc chia ly
10 cuộc tìm ra.
424 đầu thông tin mới được xử lý.
80 hồ sơ tìm kiếm mới được lập.
Link nội dung: https://saigoneconomy247.com/nhu-chua-he-co-cuoc-chia-ly-nguoi-dan-ong-song-voi-gio-gian-me-bo-nha-di-lac-50-nam-a153181.html