Bài thơ được Lưu Trọng Văn viết và gửi ngay trong đêm. Sáng hôm sau,
Góc học tập của các con với nhiều đồ kỷ vật - Ảnh: THÀNH CHUNG
Cánh tay của các em Làng Nủ vẫn đang giơ lên
Nhạc sĩ Nguyễn Cường nói với Tuổi Trẻ, khi tới một trường mẫu giáo nào đó, hình ảnh dễ thấy nhất là những cánh tay giơ lên của các em nhỏ.
Đó không chỉ là sự đáng yêu, trong sáng và mến thương của các em, nó còn là chỉ dấu của sự sống.
"Khi lũ ào về, cuốn phăng và vùi lấp hết tất cả, cái mong muốn được nhìn thấy những cánh tay của các cháu cũng không thành hiện thực nữa rồi", nhạc sĩ tâm sự.
Nguyễn Cường cho rằng bài thơ của Lưu Trọng Văn hay ở chỗ, cả bài không nhìn thấy cánh tay nào giơ lên từ bùn đất nhưng trong tâm tưởng của chúng ta, những cánh tay bé xinh đó vẫn đang giơ lên, vươn lên.
"Các em vươn tới sự sống, ánh sáng và ước mơ. Hình ảnh thật đẹp, trào lên trong lòng tôi đầy chấn động", ông nói thêm.
Lúc bão Yagi đổ bộ vào Việt Nam, Nguyễn Cường đang ở Quảng Ninh - tâm bão thời điểm đó - nên ông đã tận mắt chứng kiến sự tàn phá ghê gớm của nó.
Tuy nhiên, những mất mát về tiền bạc, tài sản có thể khắc phục được bằng nhiều cách nhưng mất mát về người là một mất mát không có gì bù lấp nổi.
Vì thế khi đọc những câu chuyện thương tâm về Làng Nủ, nhất là xem những bức hình chụp lại kỷ vật cuối cùng của các em tại ngôi trường mẫu giáo mà các em yêu mến, lòng nhạc sĩ không khỏi xót xa.
Link nội dung: https://saigoneconomy247.com/co-se-biet-chung-con-dang-o-dau-tho-va-bai-hat-tang-nhung-dua-tre-lang-nu-a129265.html